Xem thêm : Truyện bựa 18+ : Nương Xơn Bá - Trúc Anh Đài (Chap1)
- Tất cả về chỗ, ổn định trật tự để cuộc thi được tiếp tục! Vừa rồi Mã Văn Tài, Nương Xơn Bá và Đang Ỉa Lăn Ra Ngủ đều bắn trúng hồng tâm và bằng điểm nhau, do vậy 3 người này sẽ tiếp tục thi tài để chọn ra trưởng khóa. Còn Đang Ngủ Lăn Ra Ỉa, mới buổi đầu nhập học mà đã suýt gây án mạng, ta tuyên bố con chính thức bị đuổi học!
- Dạ, vậy 3 người còn lại sẽ tiếp tục thi bắn cung hả thầy?
- Thôi, thi môn khác, ta không muốn phải đuổi thêm học trò nào nữa cả!
- Vậy giờ sẽ thi gì hả thầy?
- Thi giải mật mã, ta sẽ đưa ra một đoạn mã hiệu, nhiệm vụ của các con là phải giải được đoạn mã hiệu ấy! Ba người sẽ làm bài ra giấy, làm xong lập tức nộp lên cho ta. Ai làm nhanh và chuẩn nhất, đó sẽ là người chiến thắng! Rõ chưa?
- Rõ ạ!
- Tốt! Đoạn mật mã của ta là: “đkmm clgt”. Thời gian bắt đầu!
Tức thì, cả ba người cắm cúi, hí húi làm bài. Và cũng gần như đồng thời, chỉ vài phút sau, cả ba lên nộp bài cùng lúc. Lão đồ già cười khà khà với vẻ khoái trá:
- Tốt lắm! Thật ngang tài ngang sức! Nào, Đang Ỉa Lăn Ra Ngủ, con hãy đọc đáp án của con đi!
- Dạ thưa thầy, với đoạn mã này, con xin giải là: “Đang khuyến mại mà, cậu lạp giúp tớ!”.
- Lạp cái gì?
- Dạ, lạp thẻ điện thoại ạ!
- Sai chính tả rồi! Nạp chứ không phải lạp nhé! Về chỗ! Tới lượt Mã Văn Tài!
- Dạ, con xin giải là: “Đôi khi mình muốn, cả lớp giao thông!”.
- Cả lớp giao thông để làm gì?
- Dạ! Để mọi người gần gũi và hiểu nhau hơn!
- Tạm được! Nương Xơn Bá lên đi con!
- Dạ! Lời giải của con là: “Đôi khi mê man, con lại gào thét!”
- Sao lại gào thét?
- Dạ, con đã từng bị hiếp dâm ạ! Dù chuyện đã qua rất lâu, nhưng những kí ức hãi hùng và đau đớn ấy đôi khi vẫn hiện về trong những giấc mơ con, nên con lại gào thét ạ!
- Hay! Lời giải thật tinh tế và đầy cảm xúc! Ta tuyên bố, trong phần thi này, Đang Ỉa Lăn Ra Ngủ bị loại vì sai chính tả, còn Mã Văn Tài và Nương Xơn Bá sẽ thi tiếp một lần nữa để chọn ra người xuất sắc nhất!
- Vẫn thi giải mật mã hả thầy?
- Không, giờ sẽ thi đối thơ! Ta sẽ ra một vế, các con sẽ đối tiếp vế sau. Ai đối hay hơn và chỉnh hơn, người đó sẽ là khóa trưởng! Cả hai sẵn sàng chưa?
- Dạ! Sẵn sàng!
- Tốt! Câu đối của ta đưa ra là: “Chim xinh chọc linh tinh”. Các con đối đi! Ai muốn đối trước?
Thầy vừa dứt lời, đồng loạt cả Mã Văn Tài và Nương Xơn Bá đều giơ tay…
- Được rồi! Mã Văn Tài đối trước đi!
- Dạ thưa thầy, con xin đối là: “Bướm bự rên hự hự” ạ!
- Hay quá! Khá chuẩn đấy! Nào, tới lượt Nương Xơn Bá đi con!
- Dạ vâng! Vế đối của con là “Bướm đẹp ướt nhèm nhẹp”!
- Hay lắm! Rất chỉnh! Cả vế đối của Mã Văn Tài và Nương Xơn Bá đều xuất sắc, tuy nhiên, ta có vài nhận xét như sau: Mã Văn Tài lấy “bướm bự” để đối với “chim xinh” thì vẫn có chút gì đó hơi gượng gạo, bởi chim xinh là nói về nhan sắc, còn bướm bự lại đề cao kích thước. Bướm to cũng chưa chắc đã quý, đã hay! Hơn nữa, vế sau của Mã Văn Tài là “rên hự hự”, nghe nó hơi bạo lực quá! Cái này hợp với phương Tây hơn, vì họ thích sự mạnh mẽ, cuồng nhiệt, còn châu Á ta thì thường thích nhẹ nhàng, tình cảm. Ngược lại, Nương Xơn Bá dùng từ “bướm đẹp” để đối lại với “chim xinh”, ta thấy không thể còn từ nào khác chuẩn hơn. Bên cạnh đó, cụm từ “ướt nhèm nhẹp” có giá trị tạo hình rất cao, mang lại cho người nghe cảm giác ướt át, mát mẻ, dịu nhẹ mà vẫn vô cùng kích thích. Tóm lại, câu đối của Nương Xơn Bá hay và nhỉnh hơn một chút! Ta tuyên bố Nương Xơn Bá chính thức là khóa trưởng của năm nay! Xin chúc mừng!
Tức thì tất cả ùa lên chia vui cùng Xơn Bá, tiếng reo hò dậy lên không ngớt. Nương Xơn Bá cười rất tươi, chắp tay trước ngực, đầu gật liên hồi để đáp lễ. Bỗng, một cậu bạn dáng thanh mảnh, da trắng như con gái từ đâu chạy tới đập vào vai hắn:
- Chúc mừng khóa trưởng nhé! Văn hay, võ cũng giỏi! Tớ là Trúc Anh Đài, rất vui được làm quen với cậu!
- Cậu là Trúc Anh Đài thật à?
- Ừ, sao thế?
- Vậy thì tớ và cậu cùng phòng đấy! Hồi sáng tớ đăng ký ở ký túc xá, thấy phòng mình có mỗi hai đứa là tớ với cậu thôi!
- Đệt! Thế thì ngon rồi!
Vậy là buổi nhập trường cũng đã xong, Trúc Anh Đài và Nương Xơn Bá kéo nhau về phòng ký túc xá. Khỏi phải nói, trong lòng Trúc Anh Đài trào dâng một thứ cảm giác rất lạ, nao nao, bồi hồi, và vô cùng khó tả. Cũng dễ hiểu thôi, những ngày sắp tới đây, cô sẽ được ở chung phòng với một anh chàng khá đẹp trai, thông minh, văn võ song toàn, cùng vô vàn những cơ hội được nhòm ngó, rình rập, thỏa mãn những tò mò, những băn khoăn, thắc mắc trong lòng bấy lâu nay.
Vì cũng chưa quen được nhiều bạn bè nên ăn tối xong, Anh Đài và Xơn Bá kéo nhau về phòng ngồi chơi. Được một lát, Xơn Bá bắt đầu thấy buồn ngủ. Hắn cởi hết quần áo, mặc mỗi quần sịp rồi leo lên giường, trùm chăn kín mít, tất nhiên, hắn không quên quay sang giường bên cạnh nói với Anh Đài:
- Cậu cũng ngủ sớm đi! Fap Fap!
- Fap Fap là gì?
- Là chúc ngủ ngon, tiếng Lào đấy!
Ấy vậy nhưng vừa mới chợp mắt được một lát, Xơn Bá đã thấy có người lay lay mình dậy, rồi nghe tiếng Anh Đài nheo nhéo bên tai:
- Tớ sợ ma lắm! Sang bên này ngủ cùng tớ!
Nể bạn nên Xơn Bá đành tồng ngồng chạy sang giường Anh Đài. Rồi cả hai ôm nhau ngủ. Không gian im phăng phắc, chỉ có tiếng thở phì phò vang lên đều đặn. Tưởng là cả hai đã ngủ rồi, thế nhưng lại nghe tiếng Xơn Bá thều thào:
- Cậu tập thể hình à? Sao ngực nở và to như ngực đàn bà vậy?
- À…Ừ!
- Cậu nên tập theo giáo trình đàng hoàng, tập đều các vùng cơ khác như vai, bắp tay, đùi, đừng chỉ tập trung vào vùng ngực, dễ bị mất cân đối lắm!
- Ừm, còn cậu, đợt này lên nhập học, chắc mang theo nhiều tiền lắm, sợ bị cướp hả?
- Sao cậu lại hỏi vậy?
- Nếu không, tại sao đi ngủ rồi mà cậu vẫn còn mang súng ngắn bên người làm gì? Nó chọc thẳng vào đít tớ nãy giờ rồi kìa! Tớ thấy nhiệt độ súng đang lên khá cao, cẩn thận cướp cò là chết đấy!
Tác giả: Vo_tonq_danh_meo